Hơn 18 năm theo đuổi con đường nghệ thuật, thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh, 42 tuổi, công tác tại Trường Phổ thông Hermann Gmeiner, thành phố Vinh, đã tìm thấy niềm đam mê đích thực của mình: biến những tấm bảng đen thành những bức tranh sống động, đầy cảm xúc. Từ một người vẽ thuê bảng cho các buổi hội khóa, anh Hạnh đã chuyển mình thành một người nghệ sĩ thực thụ, sáng tạo ra những tác phẩm hội họa có chiều sâu và câu chuyện riêng.
Từ "Người Thợ" Đến "Người Sáng Tác": Hành Trình Tìm Lại Đam Mê

Sinh ra và lớn lên ở Nghệ An, nơi có truyền thống hiếu học và đam mê nghệ thuật, anh Hạnh sớm bộc lộ năng khiếu hội họa. Tốt nghiệp ngành Hội họa tại Trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật Nghệ An, anh từng bươn chải với nghề vẽ thuê bảng. Công việc này mang lại thu nhập ổn định, nhưng dần dần, anh nhận ra niềm đam mê thực sự của mình không chỉ dừng lại ở việc trang trí. Anh khao khát được sáng tạo, được thể hiện cảm xúc và kể những câu chuyện qua nét vẽ. Và thế là, anh quyết định rẽ hướng, trở thành một "người sáng tác," dấn thân vào con đường nghệ thuật vẽ tranh trên bảng đầy chông gai.
Nghệ Thuật Vẽ Bảng: Nét Độc Đáo Giữa Thời Đại Số

Khác với tranh vẽ trên giấy hay vải, tranh vẽ bảng có tuổi thọ rất ngắn ngủi, chỉ tồn tại trong khoảnh khắc. Có những tác phẩm anh Hạnh dành tới 3 ngày để hoàn thành tỉ mỉ, nhưng rồi cũng sẽ bị xóa đi để nhường chỗ cho những sáng tạo mới. Tuy nhiên điều đó không nản lòng người nghệ sĩ. Chính sự vô thường ấy lại càng khiến anh trân trọng từng tác phẩm, từng đường nét. "Dạng tranh này không lưu giữ được lâu, nhưng chính vì vậy mà mình càng trân trọng nó hơn", anh Hạnh tâm sự.
Nghệ thuật vẽ bảng đòi hỏi kỹ thuật và sự tinh tế riêng biệt. Từ cách cầm phấn, cách đi nét đến việc phối màu đều khác hẳn so với vẽ bằng cọ. Anh Hạnh thường chọn thể loại tranh thủy mặc, với hoa cỏ, chim muông, núi non hùng vĩ làm chủ đề chính. Anh chia sẻ: "Điều khó khăn khi vẽ bằng phấn là nguyên liệu này không có khả năng lan màu như các loại màu khác. Vì vậy, từ cách cầm phấn đến việc sử dụng các nét vẽ đều phải có kỹ thuật riêng, đòi hỏi sự sáng tạo và khả năng truyền tải màu sắc của người thực hiện." Để làm chủ kỹ thuật này, anh Hạnh đã phải tự mày mò, thử nghiệm như "một đứa trẻ," bởi ở Việt Nam chưa có ai theo đuổi con đường này một cách bài bản.
Lan Tỏa Nghệ Thuật, Truyền Cảm Hứng Cho Thế Hệ Trẻ

Với biệt tài vẽ tranh sống động "như thật," những tác phẩm của thầy Hạnh nhanh chóng lan tỏa trên mạng xã hội và nhận được sự yêu mến của đông đảo công chúng. Nhưng không chỉ dừng lại ở việc sáng tác, thầy Hạnh còn ấp ủ những dự án lớn hơn, mang tính cộng đồng. Anh dành nhiều thời gian cho dự án "Lan tỏa nghệ thuật vẽ bảng," với mục tiêu đưa loại hình nghệ thuật độc đáo này đến với 64 tỉnh thành và tổ chức các buổi chia sẻ miễn phí cho giáo viên ở nhiều địa phương trên cả nước.
Bên cạnh đó, là một người thầy, một người làm công tác văn hóa nghệ thuật, thầy Hạnh còn mong muốn vẽ lại toàn bộ các di tích lịch sử nổi tiếng trên bảng, nhằm tạo ra một cầu nối để truyền tải các giá trị văn hóa đến học sinh và cộng đồng.
Tình Thương Dành Cho Những Mảnh Đời Bất Hạnh

Điều đặc biệt ở thầy Hạnh không chỉ là tài năng nghệ thuật, mà còn là tấm lòng nhân ái, yêu thương học trò. Trường Phổ thông Hermann Gmeiner, nơi anh công tác, là một phần của tổ chức Làng Trẻ em SOS quốc tế, nơi cưu mang và giáo dục những trẻ em mồ côi, có hoàn cảnh khó khăn. Dù nhận được nhiều lời mời hấp dẫn từ các nơi khác, thầy Hạnh vẫn quyết định gắn bó với ngôi trường này, bởi tình thương dành cho những học sinh đặc biệt nơi đây.
"Tôi được dạy những em học sinh có những hoàn cảnh đặc biệt nên tình cảm dành cho các em đong đầy. Không chỉ là một người thầy mà còn có tình thương như cha mẹ vì có những học sinh bị bỏ rơi từ khi đỏ hỏn. Tôi muốn dạy cho các em những kỹ năng vì các em có nhiều thiệt thòi", thầy Hạnh xúc động chia sẻ. Anh luôn tâm niệm phải không ngừng học hỏi, tiếp cận những điều mới mẻ, hay ho để áp dụng vào việc giảng dạy, giúp các em phát huy tối đa khả năng sáng tạo thay vì gò bó vào những khuôn mẫu.
"Xóa Đi Để Sáng Tạo Mới"
Góc sáng tác của thầy Hạnh chỉ là một căn phòng nhỏ trong trường. Nhưng chính từ nơi ấy, biết bao tác phẩm nghệ thuật đã ra đời, rồi lại bị xóa đi để nhường chỗ cho những sáng tạo mới. Nhiều người tiếc nuối cho những bức tranh kỳ công, nhưng với thầy Hạnh, đó là một phần của nghệ thuật, là sự hy sinh cần thiết. "Khi xóa đi, tôi không buồn, vì nếu chỉ dừng lại ở một chỗ thì tôi sẽ không có những tác phẩm mới," thầy khẳng định.
Tóm lại
Hơn 18 năm gắn bó với nghề, thầy Hạnh vẫn luôn giữ trọn vẹn đam mê và sự sáng tạo khi dùng phấn màu vẽ trên bảng đen. Tình yêu nghệ thuật và tình thương dành cho những mảnh đời bất hạnh chính là nguồn cảm hứng vô tận, giúp thầy Nguyễn Trí Hạnh tiếp tục hành trình "vẽ nên những giấc mơ" cho học trò và lan tỏa những giá trị tốt đẹp đến cộng đồng.